Lúc bế tắc các cụ thường làm gì ạ

thuy_quynh_an

Thành viên mới
Đôi lúc có những hoàn cảnh mà chọn cửa nào cũng tối, cửa nào cũng thiệt hại. Những tình huống bế tắc trong cuộc sống làm mình rối trí và ko biết phải làm thế nào. Hay những quyết định sai lầm cuộc đời, lẽ ra chọn cửa này thì đời đã lên hương mà mình lại chọn phương án khác, gẫy đơn gẫy kép, gần như ko có cơ hội sửa sai, đau đáu không nguôi thành stress.Em xin hỏi các cụ thường làm gì để vượt qua ạ?

Gần đây em mới biết tới podcast Hieu TV, quả thật nghe khá chất lượng, nhiều lúc thấy bế tắc mà nghe theo lối tư duy cụ ấy truyền đạt thấy đỡ rất nhiều. Các cụ có cách gì hay cùng chia sẻ nhé
1.gif


Em cũng biết cụ ấy lùm xùm vụ bán khoá học nhưng có lẽ phần nhiều những thứ cụ ấy đúc kết đã đc chia sẻ trên podcast và ng tham gia kỳ vọng nội dung khoá học thu phí nó phải chất lượng hơn nữa nên khó, mang tiếng lùa gà.
 
Một câu chuyện em đọc được đâu đó:

- Bóng tối, ba đã từng nói về nó, những gì thiếu tích cực trong con, những gì con đã chối bỏ phần thuộc chính bản thân mình?

- Đúng vậy con yêu, những gì ba được biết: Ai dám bước qua bóng tối, người đó sẽ thấy được ánh sáng.

- Con phải làm gì để bước qua bóng tối?

- Chấp nhận và cho phép.

- Về điều gì ba?

- Chấp nhận bóng tối trong con như một điều tất yếu, những điều thiếu tích cực, chấp nhận những sai lầm, những điều trong quá khứ thuộc về con mà con đã chối bỏ. Chấp nhận nó là một tiến trình tạo hóa đã thiết kế dành cho con để có trải nghiệm sâu sắc cải tạo tâm hồn con. Tạo hóa không thiết kế bất cứ điều gì là vô nghĩa, những gì xảy ra với con luôn có cái đúng riêng của nó và nó dành cho con.

- Còn cho phép?

- Cho phép niềm tin tồn tại rằng mình xứng đáng hơn những gì người ta định nghĩa về con. Cho phép dòng chảy vĩ đại của tạo hóa được chảy qua con. Sự vĩ đại vẫn luôn tồn tại trong mỗi chúng ta, nó bị ngăn trở bởi nỗi sợ hãi về bóng tối và định kiến xã hội. Khi đuợc khơi thông, dòng chảy sẽ xuyên suốt. Ánh sáng sẽ hiển lộ.
 
Về lý thuyết là vậy.

Nhưng thực tế, có lẽ chúng ta cần một sự nghỉ ngơi của cơ thể và tâm trí. Nghĩa là chìm vào giấc ngủ hoặc một niềm vui nào đó cho đến khi sẵn sàng để đối diện thực tại.

Có một câu nói em từng đọc: "nếu bạn ở đáy của vực sâu thì mọi bước đi đều là tiến lên". Nghĩa là chỉ cần tiếp tục bước theo bất cứ cách nào, chúng ta cũng đang dần tiến lên.

Một điểm mấu chốt theo những gì em hiểu, với bất cứ hoàn cảnh không mong muốn nào xảy ra, sự khác biệt phản ứng của tâm tạo nên những trạng thái khác nhau. Nghĩa là nếu ta tự mình đóng vai nạn nhân trong câu chuyện của mình, oán trách cuộc đời, oán trách mình hay oán trách người ... đồng nghĩa với việc bi ai sẽ được cường điệu lên đẩy trạng thái của tâm càng lún sâu vào vũng lầy đau khổ. Nếu bắt đầu với câu hỏi: "vũ trụ đang muốn ta học bài học nào với hiện thực đang xảy ra?", đi cùng với đó là niềm tin rằng đó là bài học mà ta nên học, hiện thực đó cần phải xảy ra giúp ta trưởng thành hơn thì câu chuyện sẽ nhẹ nhàng hơn.
 
Quan điểm của em là giầy dép, áo quần còn có số nữa là con người...
Thế nên như đoạn em trích lại, biết trước thì nói làm j...biết được đã giầu nên nghĩ đơn giản cho mọi thứ đơn giản, hanh thông và thuận lợi.
Còm của bác vs những thằng gáp bơ như em thì chắc phải đợi mai vắng khách, đọc thêm nhiều lần nữa may ra mới thấu đc.
 
Back
Bên trên